Nàng quay đầu nhìn, nhìn Trữ ca ca đã trở về. Hắn hơi dùng sức, kéo Nhược Ngu lại, trừng mắt lạnh lùng nói: “Thời gian không còn sớm, về thôi.”
Nhược Ngu cũng lưu luyến, lúc này trên sàn đấu đang tiến hành bố trí cơ quan với máy móc, hơn chục cơ quan sắp xếp liên hoàn với nhau, nếu cùng nhau hoạt động sẽ tăng lực sát thương lên rất lớn. Cái bẫy tinh diệu này là do một vị kỹ sư đệ nhất của Đông Doanh thiết kế, Nam Cung đại nhân rất khen ngợi, thậm chí còn tự mình xuống đài xem xét các chi tiết. Cho nên vừa rồi Nhược Ngu mới ra sức nghểnh cổ xem, theo ánh mắt của thiếu nữ, thật có chút khó phân biệt nàng đang nhìn máy hay nhìn nam tử có vóc người cao lớn, dung mạo xuất chúng kia.
Tối thiểu lúc này, trên khán đài đông đảo nữ quyến phụ nhân đều nhìn nam tử đẹp như tranh, ánh mắt cả đám lòe lòe ánh sáng mê muội…
Nếu là mấy ngày trước, bị cụt hứng như vậy Nhược Ngu nhất định không nghe theo, nhưng hiện tại mặt Trữ tư mã vô cùng âm u, đến nàng cũng phải sợ nên lập tức ngoan ngoãn đứng dậy. Thấy nàng nhanh chóng đứng lên, tay sắt của Trữ Tư mã cũng nới lỏng, dịu giọng nói: “…Mấy cái máy trên kia cũng chả có gì hay để xem, thời gian không còn sớm, ta đưa nàng về ăn.”
Nói xong, hắn liền cùng nàng chuẩn bị đi. Đúng lúc này Nam Cung Vân vừa vặn tới: “Sao vậy? Trữ tư mã và phu nhân muốn về sao, tôn phu nhân ngày mai tham gia thi đấu cần biết một số quy định, nếu không chê  Huyền Tiêu ngu dốt, tại hạ nguyện tự mình giải thích...”
Không đợi Trữ Kình Phong từ chối, Nhược Ngu đã xị mặt xoay người: “Không cần người giải thích.”
Nàng vừa nói xong, gương mặt tuấn tú của Nam Cung Vân hơi tối lại nhưng rất nhanh đã chuyển sang chuyện khác: “Là tại hạ mạo muội, đến lúc đó thì sẽ an bài một nữ quan đến giải thích cho phu nhân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play