Suốt thời gian buổi tiệc tối được diễn ra, Bình Diêu công chúa lại lặng lẽ lạ thường. Nhìn Trử Kình Phong tỉ mỉ đưa khăn cho tiểu biểu muội, kiên nhẫn rót nước, gắp thức ăn cho nàng ấy, trong lòng nàng ta cảm thấy thật lạnh, lạnh đến mức gần như có thể đóng băng, đông cứng cả người.
Trước kia nàng ta chưa từ bỏ ý định này vì nghĩa hắn vô tâm, một phần là do mình làm chưa đủ, nên không thể ủ ấm trái tim vốn đã lạnh như băng của hắn. Mà lúc này nàng ta mới hiểu, không phải nàng ta không thể ủ ấm trái tim hắn, mà chính bởi vì nàng ta không phải là người mà hắn muốn.
Thân phận của mình là công chúa nước Đại Sở, tôn quý đến bực nào, nhưng mà ở trong mắt Trử Kình Phong hắn lại tràn đầy khuyết điểm không cách nào lấp đầy, cho dù mình có tốt đến đâu, là con gái của hoàng đế thì thế nào, hắn vẫn khinh không thèm cưới. Người mà hắn muốn... Phải chăng là loại nữ tử yếu đuối dịu dàng, như chim nhỏ luôn nép vào người?
Bình Diêu nhìn thấy cô gái nhỏ kia hơi bĩu môi, nhẹ lắc ống tay áo của Trử Kình Phong, thì thầm khe khẽ, nàng thật sự hận tại sao mình lại là Bình Diêu công chúa của Đại Sở, nàng ước mình chỉ là một tiểu biểu muội quê mùa, ăn nhờ ở đậu mà thôi.
Tuy không còn cao sang quyền quý, nhưng lại có thể tha hồ ở bên cạnh nam tử mình yêu mến… ... Đây chẳng lẽ là giấc mộng mà suốt cuộc đời này mình không thể nào với tới được ư?
Tiệc tối gần tàn thì tứ thiếu gia lại cực kì ân cần muốn ra mặt dẫn đường, dắt Lý Nhược Ngu ra khỏi nhà thủy tạ, không ngờ lại bị thân hình cao lớn của Trử Kình Phong lặng lẽ đứng ra ngăn lại.
Ra khỏi Tĩnh viên, Trử Kình Phong sầm mặt xuống hỏi: “Hôm nay ở trên yến hội, vì sao lại nhìn sang hướng của Tứ thiếu kia cười hoài không dứt?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play