Đối mặt với sự trêu chọc của Quan Bá, Trử Kình Phong vẫn im lặng không nói, thực ra khi hắn đọc được bức thư đã muốn phóng lên ngựa mà chạy dọc một đường bờ sông Trường Giang rồi.
Ngựa của hắn là bảo mã vượt vạn dặm, nếu chủ nhân thúc giục thì tự nhiên sẽ dốc toàn lực mà chạy như bay.
Nhưng mà dù có đuổi theo, thì cũng bị ranh giới nước và đất cản lại, tất cả những gì hắn đuổi theo chỉ là một cái bóng mờ ảo.
Nữ thuyền vương sau khi khôi phục thần trí, tự nhiên sẽ muốn hướng về trời cao biển rộng để thỏa sức rong ruổi, nào lại vì một người mà dừng lại bước chân ? Nhưng còn tình yêu mà hắn đã nỗ lực vun đắp này thì sao? Hắn đã cố gắng vượt qua bao nhiêu vực sâu biển rộng đến thế, mà vẫn không có chút hồi đắp nào ư? Lý Nhược Ngu! Cuối cùng thì tâm của nàng làm từ gì vậy ? Lúc này Lý Ngược Ngu khoác áo lông cáo, đứng trên mũi thuyền lung lay đưa mắt nhìn ra biển, tuy rằng không thấy gì cả, nhưng mơ hồ lại cảm thấy có tiếng vó ngựa khẩn cấp.
Chiến thuyền nàng đang ngồi này là lúc trước thiết kế chuẩn bị cho công bộ, nhưng đúng lúc đó lại xảy ra việc ngoài ý muốn, bản vẽ cuối cùng còn chưa kịp nộp lên, giờ hóa ra lại phát huy tác dụng, chiến thuyền này giúp nàng rút bớt được rất nhiều thời gian di chuyển.
Đại tỷ Lý gia lo lắng hỏi: "Nhược Ngu, muội thật tùy hứng, cho dù Tư Mã đại nhân vì để ổn định Vạn Ngọc mà giấu muội, thì muội cũng cần gì mãi chấp nhất đến vậy, lại còn trốn về Giang Nam nữa chứ ?"
Kỳ thật mấy ngày trước, lúc Lý Nhược Ngu vô tình nhắc đến chuyện mãi không thấy nguyệt sự, Lý Nhược Tuệ mới thử nhắc nhở nàng có phải đã mang thai hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play