Một đêm này Nhược Ngu ngủ ngon lành, chỉ là vào buổi sáng hôm sau, đầu có chút choáng váng nặng nề.
Lúc nàng mở mắt ra thì phát hiện nam nhân ở bên cạnh đã tỉnh dậy và đang nhìn nàng với ánh mắt đầy ý cười.
Nhược Ngu bóp trán, rồi đem cái giọng khàn khàn chưa tỉnh rượu hỏi: “Đại nhân sao ngài còn chưa đến phủ nha?”
Sau khi nàng mở miệng hỏi thì không biết vì sao ý cười trong mắt nam nhân lại dần dần biến mất.
Chỉ nhìn nàng với sự do thám, chầm chậm nói: “Sao vậy? Vẫn còn nhớ đêm qua nàng gọi ta là gì chứ?”
Nhược Ngu chớp mắt, có vẻ như đang nhớ lại, nhưng sau cùng vẫn giữ nét thản nhiên nói: “Hôm qua ta ăn quá nhiều cơm rượu, lúc đó hơi đau đầu....Nhưng ta đã làm ra chuyện gì thiếu đoan trang sao?”
Biểu cảm của Trữ Kình Phong hoàn toàn lạnh đi, rồi cũng đeo lên biểu tình vô cảm giống y nàng, nhàn nhạt nói: “Ồ, chả có gì đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT