Nhận được cái gật đầu của hắn, thì vào lúc ấy liền chờ hài tử dơ dáy này xoay người lại, tiếp tục khai phá lãnh vực mới, may mà đằng trước còn sạch hơn chút, Trữ Kình Phong lại kì cọ phần trước ngực của hắn rất tốt, kết quả sau khi chà cũng không gây ấn tượng như phần lưng.
Nhược Ngu cảm thấy nguyên do là vì góc độ không hợp để tạo lực, hai cánh tay mảnh khảnh của nàng đã không có sức rồi, nàng dứt khoát dùng tay áo lau mồ hôi đầy đầu, sau đó nàng chỉ vào chiếc giường bằng gỗ thủy khúc liễu ở bên hồ nói: “Đại nhân, ngài nằm lên giường kia đi, nằm như vầy chà thì đỡ tốn sức hơn.”
Cái kiểu tinh thần không chà rửa cho người sạch trơn thì không bao giờ bỏ cuộc này, là mỗi một nữ nhân ưa sạch sẽ đều có thể hiểu được.
Trữ Tư Mã cũng hiển nhiên nhận thức được hai tháng trước sống ở tiền tuyến làm cho hắn bị người xa lánh đến cỡ nào, không nói một câu thừa thãi nào, hắn liền từ trong hồ bước ra và đứng ngay cục đá đang nung đỏ đặt thấp hơn giường gỗ, hắn dùng gáo tre trong vò nước múc một gáo nước trong rưới lên cục đá kia thì nước liền sủi bọt một lát rồi tan biến thành hơi nước trắng, xông mành trúc mà làm hương trúc lan tỏa khắp nơi, sau đó tay dài chân dài chiếm hết một cái giường lớn.
Trong khi hơi nước bốc lên, lúc đầu Nhược Ngu vẫn chưa phát giác ra cái gì không hợp lý.
Đến sau khi kì cọ xong cơ ngực rắn chắc kia liền dần dần di chuyển xuống phần bụng chắc nịch, chà sạch nơi cần được chà sạch với sự nghiêm túc, ngay cả lỗ rốn tròn tròn kia cũng không bỏ qua, đầu ngón tay trượt vào trong khăn đi tới và đi tới nữa.....
Nét cười thoải mái trên mặt Trữ Kình Phong dần dần cười có chút sượng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play