Lúc bọn họ đang rút kiếm, từ nhà khách lại tràn ra một nhóm binh lính mang mũ bạc giáp sáng, quân bài trên người có treo chữ “Trữ” đầy hiển hách.
Dẫn đầu là một vị tướng quân, hắn hướng người tới Thẩm Như Bách đang bị kê kiếm lên cổ và nói: “Lúc Tư Mã đại nhân sắp rời đi có lệnh, lệnh cho ta bảo vệ an toàn cho phủ trạch, và phải bảo hộ phu nhân cho chu toàn, nếu Thẩm đại nhân nghĩ muốn làm xằng, đừng trách ta xuống tay vô tình, trước tiên sẽ chặt đầu của đại nhân, chờ khi sao chiến tranh lại lĩnh cái chết để đền tội.”
Đây là mấy binh lính dẫn đầu chiến trận ở biên cương, tay họ ai ai cũng đã vấy máu tươi, đừng nói đến giết chết lệnh quan triều đình, chỉ cần là Đại Tư Mã ra lệnh thì họ cũng dám đem hoàng đế kéo lê khi ngựa chạy.
Thẩm Như Bách chỉ cảm thấy lưỡi kiếm trên cổ đã cứa vào da rồi, có thứ chất lỏng nóng nổi chảy ra.
Hắn biết là hôm nay không mang Nhược Ngu đi được rồi, lập tức liền mở lời: “Chẳng qua bản quan cũng là có ý tốt, nếu Tư Mã đại nhân sớm đã an bài, bản quan cũng không cần lo lắng nữa rồi. Xin phép cáo từ trước!”
Nói xong, giơ tay đẩy lưỡi kiếm kia, đồng thời tạ lỗi với hai vị tỷ muội, Lý Nhược Tuệ lại không muốn vạch mặt hắn, ngày hôm đó nàng thấy dường như giao tình của hắn và Lưu Trọng rất tốt, nếu nàng thật sự có chuyện, có lẽ cũng không thể làm khó nhi tử của chính mình, nên chờ khi nãi nương thu thập đồ đạp của Thuận Nhi liền để cho Thẩm Như Bách mang theo con trẻ, rồi xoay người bỏ đi.
Chờ khi hắn chuyển giao xong máy móc công sự ra khỏi thành, hắn phất tay ra hiệu cho thuộc hạ của mình: “Lệnh cho ám thám đang ẩn thân ở quân doanh Mạc Bắc là tùy cơ hành động, thay đổi hết tin báo truyền về từ chiến trận.....Viết cho rõ là Trữ Kình Phong thân trúng lạc tiễn* nên đã bỏ mạng rồi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play