Bây giờ Tư Mã đại nhân cũng cho là khổ tận cam lai*, cuối cùng làm Lý nhị kia chìm đắm đến ngây người, hắn mới tận hứng để ôm mỹ nhân về nhà. Nhưng cái vị trước mặt hắn đây, lại là một người cố chấp. Hắn tức khắc nào buông tay để nàng rời đi.
(*) Khổ tận cam lai: ý chỉ đắng cay đã đi qua và ngọt bùi đang chờ đón
Lại không dám xông tới nàng xả giận, liền tiếp tục phỏng chừng mà hỏi: “Có phải là nàng sợ ta xử tệ với Thuận Nhi không? Điểm này nàng hoàn toàn có thể yên tâm, năm đó cha ta nhận nuôi ba vị nghĩa tử, cha ta đều coi tất cả là con ruột.
Hơn nữa, Thuận Nhi là con ruột của nàng, ta càng sẽ đối xử với hắn như con ruột của mình.
Cứ cho là tới lúc hai ta có hài tử, ta cũng sẽ không lạnh nhạt với hắn.”
Nhược Tuệ nhìn sắc tới dần tối ở ngoài cửa, trong lòng lại càng lo lắng, làm gì có tâm trạng nghe mấy lời lải nhải vớ vẩn của Quan Bá.
Nàng lập tức gấp gáp nói: “Mau trả cho ta, rồi chở ta quay về nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play