Sau khi tôi cho ba người trên bàn xem "bằng chứng" mình giữ lại, ai nấy đều có biểu cảm phức tạp.
"Kiều à, con thật sự đang yêu đương với Hi Hi sao? Mẹ thật sự nghi ngờ con thi đậu nghiên cứu sinh kiểu gì đấy. Cảnh này rõ ràng là trong một bộ phim mà Tô Hi từng đóng mà, đã mấy năm rồi." Lời phàn nàn của mẹ Giản đúng là chí mạng.
Tôi chỉ muốn độn thổ ngay lập tức, bộ phim đó tôi thật sự không có chút ấn tượng nào.
"Không sao, không sao, Kiều Kiều liếc mắt một cái đã nhận ra thằng nhóc này rồi." Đoạn phu nhân vội vàng hòa giải.
Chỉ có ánh mắt của Tô Hi nhìn tôi, tôi biết lần này lại nghi ngờ anh, tôi sợ là sắp tiêu đời rồi.
Sau bữa tối, mẹ Giản và mẹ Đoạn nói họ phải về khách sạn, rồi rời đi. Trước khi đi, mẹ Đoạn còn tốt bụng mách nước cho tôi: "Kiều Kiều, Tô Hi rất dễ dỗ, nếu không dỗ được thì cứ cho nó hai cái tát."