[*] Hiệu ứng cầu treo là một phép ẩn dụ hình ảnh khi hai con người cùng nhau đi qua một chiếc cầu treo lơ lửng, họ sẽ cùng trải nghiệm cảm giác chòng chành chơi vơi cùng với nhau. Tim đập nhanh cùng nỗi sợ hãi bị rơi xuống vực khi đi qua cầu treo cũng đồng nghĩa với tình yêu.
Tin tức con gái nhà họ Bạch phụ trách mở cửa hàng trực tuyến đã lan truyền nhanh chóng trong Thương hội Bình Thành.
Lúc này Trình Hành vừa mới sắp xếp cho Chu Miên Miên vào làm thực tập sinh trong một công ty - tất nhiên không thể là người nhà của anh ta nhưng cũng là nhà của họ hàng. Sau đó quả nhiên bị người ta hỏi thăm: "Rốt cuộc cháu và Bạch Linh xảy ra chuyện gì vậy?"
Trình Hành nghĩ đến lần trước ở tiệc liên hoan Thương hội Bình Thành, Bạch Linh "cung kính" làm mất mặt bố của anh ta trước mặt mọi người liền biết không thể trả lời vớ vẩn, nếu không với sự hiểu biết của anh ta với Bạch Linh, cô có thể ra tay ác hơn với anh ta lần nữa.
Trình Hành từng cho rằng mình rất hiểu rõ Bạch Linh, nhưng gần đây lại cảm thấy mình bắt đầu không thể hiểu nổi cô nữa.
Anh ta từng nghĩ Bạch Linh là một người rất kiêu ngạo.
Cô kiêu ngạo tới mức có lúc Trình Hành thậm chí còn cảm thấy cô rất tự phụ. Nhất là năm cuối cùng ở trường cấp 3, việc Bạch Linh không thích Chu Miên Miên gần như rõ ràng, thân là Hội trưởng Hội học sinh luôn phải ưu tiên việc công mà chẳng hề cho người ta chút mặt mũi nào.
Quá cay nghiệt.
Anh ta đã nghĩ về Bạch Linh như vậy.
Một học sinh chuyển trường vừa mới đến không có bạn bè gì, cũng chẳng hiểu những "nội quy" của trường Trung học Bình Thành lắm, phạm chút sai lầm thì sao? Cứ phải phạt theo quy định sao? Không thấy người ta khóc à?
Lúc anh ta nói những lời này với Bạch Linh, cô lại nhìn anh ta với ánh mắt khó hiểu, như thể anh ta đang nói đùa.
Thực sự rất khắt khe.
Thanh mai trúc mã của anh ta, tại sao lại là một người khiến người ta thấy ghét như vậy chứ?
Nhưng Chu Miên Miên thì khác, cô ấy không chỉ không có tính khí đại tiểu thư mà còn rất hiểu chuyện, hơn nữa... cô ấy rất ỷ lại vào anh ta.
Đúng vậy, ỷ lại.
Trong lúc ấy Trình Hành chợt nhận ra việc Chu Miên Miên lệ thuộc vào anh ta dường như là nguyên nhân quan trọng anh ta luôn ra tay giúp đỡ Chu Miên Miên.
Nếu đem ra so sánh thì Bạch Linh hoàn toàn không dựa dẫm vào anh ta.
Bạch Linh chỉ biết cay nghiệt nói một câu: "Chỉ có kẻ yếu mới khóc", sau đó nhanh chóng tổng hợp tài nguyên trong tay, nghĩ cách tiếp theo phải trở mình thế nào.
Nhưng Chu Miên Miên không có tài nguyên của riêng mình.
Trình Hành cho rằng vấn đề lớn nhất ở đây là một phú nhị đại thừa kế tài sản gia đình, chẳng phải tài nguyên trong tay cô đều là bố mẹ ban cho sao? Vậy cô dựa vào đâu mà nói chỉ kẻ yếu mới khóc chứ?
Bạch Linh coi thường Chu Miên Miên, cho rằng Chu Miên Miên yếu đuối, chỉ biết xin sự giúp đỡ của người khác, nhưng mà anh ta lại cảm thấy Chu Miên Miên là người dịu dàng, lòng dạ lương thiện.
Thế mà Bạch Linh làm loạn lên với anh ta.
Không nể mặt, cay nghiệt đánh giá Chu Miên Miên, yêu cầu anh ta cách xa Chu Miên Miên một chút.
Bọn họ bên nhau từ thuở nhỏ, anh ta biết Bạch Linh bám mình.
Chính bởi vì biết rõ nên mới không kiêng nể gì cả.
Nhưng mà chẳng biết tại sao, chỉ trong một đêm thôi mà tất cả thay đổi rồi.
Bắt đầu từ khi nào nhỉ?
Dường như là từ mấy ngày trước, khi anh ta tham gia bữa tiệc sinh nhật của Bạch Linh.
Cô gái lớn lên cùng với anh ta, bỗng nhiên không còn bám lấy anh ta nữa.
Bạch Linh giữ anh ta lại một lần nhưng anh ta không ở lại.
Anh ta chọn đưa Chu Miên Miên nửa đêm tụt huyết áp vào viện.
Sau đó, Bạch Linh không nói gì nữa.
Nhẹ nhàng buông tay anh ta, thậm chí trực tiếp bày tỏ rằng cô chưa từng thích anh ta, như thể bản thân anh ta là một trò đùa.
Buổi tối liên hoan Thương hội Bình Thành, Trình Chí Quân gọi điện cho anh ta rồi mắng một trận.
Anh ta cũng vô cớ tức giận nên chạy thẳng tới dưới tầng nhà Bạch Linh chặn cô lại.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Nhìn thấy Bạch Linh dẫn người khác trở về, trong đầu Trình Hành tràn ngập phẫn nộ.
Tại sao cô có thể?
Dựa vào đâu mà cô có thể?
Chẳng phải bọn họ sẽ đính hôn sao? Tuy anh ta từng bảo vệ Chu Miên Miên nhưng chưa từng nghĩ tới chuyện thay đổi đối tượng đính hôn mà? Chẳng phải bọn họ là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau sao? Chẳng phải tương lai hai nhà bọn họ sẽ thành người một nhà sao? Đây chẳng phải chuyện đã nói xong rồi sao?
Sao cô có thể thay đổi ý định dễ dàng như vậy?
Nhưng ngay sau đó, cô đã nói với anh ta rất nhiều chuyện.
Cô nói cô biết hết tất cả, bao gồm chuyện tự chủ tuyển sinh xảy ra năm cấp ba ấy.
Chu Miên Miên lén tiếp cận Trình Hành, nói muốn tham gia kỳ tuyển sinh của Đại học Khoa học và Công nghệ Bình Thành, ngôi trường danh tiếng này chỉ có 100 sinh viên đứng đầu tỉnh mới có thể vào học, tự ứng tuyển có thể làm giảm điểm trúng tuyển, không thể nói là cám dỗ quá lớn nhưng nó vẫn là một sự lựa chọn có một không hai.
Trình Hành biết rõ Bạch Linh đã chuẩn bị rất lâu rồi.
Tài liệu của cô rất đầy đủ và cực kỳ chi tiết.
Anh ta cũng biết, nếu như anh ta muốn lấy được những tài liệu này từ chỗ Bạch Linh căn bản là dễ như trở bàn tay vì Bạch Linh không đề phòng anh ta.
Cho dù Chu Miên Miên có đi tham gia kỳ tự ứng tuyển thì cũng không ảnh hưởng gì đến Bạch Linh.
Dù thế nào đi chăng nữa, cô ấy cũng không thể đạt điểm cao hơn Bạch Linh trong cuộc phỏng vấn.
Trong lòng vang lên một tiếng nói: Đi giúp Chu Miên Miên đi, cô ấy rất dựa dẫm vào mình, cô ấy nói chỉ có mình mới có thể giúp cô ấy, mình rất rất quan trọng với cô ấy.
Giọng nói này đã mê hoặc tâm trí của Trình Hành.
Lúc ấy Trình Hành cảm thấy mình giống như một tên trộm, lẻn vào phòng Bạch Linh nhân lúc tới nhà cô ăn cơm.
Sau đó, sao chép tất cả tài liệu mà Bạch Linh đã chuẩn bị.
Anh ta cho rằng mình đã giấu giếm rất tốt, thậm chí còn cho rằng mình có thể giấu được cả đời.
Dù sao cuối cùng Bạch Linh vẫn đứng đầu trong kỳ tuyển sinh riêng ấy, chẳng phải thuận lợi tiến vào Khoa Đại [*] sao?
[*] Viết tắt của Đại học Khoa học và Công nghệ.
Dù sao thì Bạch Linh cũng không biết, cả đời này sẽ không biết.
Nhưng cô đã biết.
Cô nói, cô đã biết từ lâu rồi.
...
Suy nghĩ của Trình Hành như băng qua hàng nghìn ngọn núi.
Họ hàng bên cạnh vẫn còn hỏi: "Vậy cháu và Bạch Linh rốt cuộc sao rồi? Cô gái mà cháu nhờ cậu sắp xếp vị trí thực tập là ai hả?"
Lúc này Trình Hành mới hoàn hồn lại.
“Là bạn học ở trường cấp 3 thôi ạ.” Anh ta trả lời.
“Về phần cháu và Bạch Linh…” Anh ta dừng lại một chút: “Chỉ là tính cách không hợp ạ."
Lời nói này không có bất kỳ sai sót gì, rất phù hợp để trả lời qua loa.
Họ hàng vẫn còn cảm thán: “Haiz, thật đáng tiếc, cô con gái của nhà lão Bạch rất giỏi giang... Gần đây con bé còn giúp bố mẹ kinh doanh thương mại điện tử, chuẩn bị bán hũ tro cốt trên mạng đấy."