Edit: Ryan
Thiết kế của quán Mê Vụ rất hiện đại và độc đáo. Kính một chiều trong phòng bao trên tầng hai cho phép nhìn thấy toàn cảnh sân khấu trung tâm, giọng hát của Đinh Gia Thụ tràn ngập khắp nơi.
Các công tử trẻ tuổi tụ tập, thỉnh thoảng trêu đùa vài câu.
Cáo Lãng rất ghét những giai điệu uỷ mị của nhạc dân ca. Anh ta tự rót một ly rượu, nhíu mày nhìn sang Lộ Túy, nói: “Cái này là đang hát cái quái gì vậy?”
“Tắt đi.” Lộ Túy đang chờ hồi âm của Nguyên Dã, cũng đã thấy không kiên nhẫn nữa rồi.
Kỹ năng ca hát của Đinh Gia Thụ chỉ ở mức trung bình, lời bài hát viết ra cũng đầy sến sẩm, chỉ có giọng hát là không tệ, nói thẳng ra thì còn không bằng ngón út của Nguyên Dã.
Những người có mặt ở đây đều không phải dạng vừa, đương nhiên không cần phải chịu đựng nghe Đinh Gia Thụ hát.
“Hát xong bài này thì đuổi anh ta đi.” Cố Mân Hựu nói với quản lý Ngô bên cạnh.
Ý là sau này cũng đừng để anh ta đến nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT