Phàm là kẻ thường xuyên ra ngoài kiếm sống, dãi nắng dầm mưa, hầu hết đều có hai má nắng thiêu đỏ bừng.
Cho nên có dấu hiệu này, hầu hết đều không phải người sung túc gì, phần nhiều là làm nghề nông, hoặc là thương lái.
Hàn Dao được nuông chiều từ nhỏ, da thịt tự nhiên trơn mềm. Đáng tiếc từ Lương Châu tới, mặc dù ban ngày có xe ngựa che, nhưng vẫn là có chút bị nắng thiêu đốt.
Vốn dĩ mấy ngày nữa là có thể lành lại, hơn nữa nàng đã phủ phấn che lấp, không dễ gì thấy được.
Nhưng bởi vì Phương Cẩm Thư nhắc đến, nên ánh mắt mọi người tập trung ở trên gương mặt trắng bệch, có hơi bong tróc lớp phấn nền của nàng.
Màu đỏ tươi oi bức có vẻ diễm lệ, nhưng thật ra có vài phần hương vị thôn quê, vì vậy nên có người không hề kiêng dè, nhịn không được mà cười rộ lên.
Hàn Dao là một tiểu cô nương mới mười mấy tuổi, được nuông chiều từ nhỏ, làm sao chịu được cảnh này? Hai gò má liền nóng lên, có chút nói không ra lời, hai má lại càng thêm đỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT