Ngay lúc hai người đang chọn lựa từng món trang sức thì chưởng quầy nhìn bộ dạng hôm nay của thế tử, có lẽ sẽ chốt một đơn hàng lớn. Cho nên đối phương bước lại gần Hàn Lâm Phong nịnh nọt khách quý, cười nói: “Hàn thế tử, ngày xưa ngài chỉ toàn nhìn các vị khác mua, hôm nay là vị cô nương nào lại may mắn như vậy, lại nhận được sự phóng khoáng hào sảng của người?”
Trang sức của cửa hàng này được coi là số một trong kinh thành, xem ra trước đây, Hàn thế tử rất hay đi cùng với những thế gia công tử khác đến đây chọn trang sức cho hồng nhan tri kỷ, cho nên chưởng quầy mới nhớ kỹ mặt của hắn.
Lần đầu tiên thế tử gia mua đồ trang sức cho nữ nhi lại là mua cho Tô Lạc Vân, nàng thật sự không ngờ tới được. Nàng không nhịn được muốn cười nhưng lại cố nhịn xuống. 
Hàn Lâm Phong cũng không nghĩ tới việc chưởng quầy đột ngột mở miệng nói như vậy, sắc mặt không khỏi trầm xuống, thản nhiên nói: “Tô tiểu thư là vị hôn thê của ta, mong chưởng quầy nói chuyện cẩn thận một chút, đừng chọc nàng ấy tức giận.”
Chưởng quầy căn bản không thể ngờ được, ngày thường vị thế tử gia này ăn chơi trác táng, ca hát thâu đêm này, hôm nay mua trang sức lại không dẫn theo hoa khôi của hoa lầu mà lại đi cùng với vị hôn thê của mình.
Đối phương vuốt mông ngựa nhưng lại không cẩn thận đập vào vó ngựa, trong lúc nhất thời nụ cười trên mặt có hơi cứng lại, run rẩy nói lời chúc mừng với thế tử gia.
Tô Lạc Vân cũng không bỏ qua cơ hội tốt như thế này. Nàng nghe thấy chưởng quầy lỡ lời, cho nên vẫn luôn bày ra bộ mặt lạnh lùng nhìn đối phương. Mua nhiều đồ trang sức như thế này, đối phương có phải nên giảm giá một chút không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play