Đường đường một thế tử gia, có một người thiếp bị mù dù sao cũng không tương xứng.
Nhưng cho dù là kế tạm thời, nàng cũng cảm thấy không cần phiền phức như thế.
Khi nàng muốn nói lại, Hàn Lâm Phong lại nói: "Ta biết nàng là người độc lập không thích dựa vào người khác, ta cũng không phải người tốt mà nàng có thể dựa vào, nhưng hi vọng tiểu thư hiểu, hai người chúng ta cùng đi đoạn đường này, dù sao cũng tốt hơn nàng một mình tiến lên. . . Nàng không gả đi, thì sẽ không thoát khỏi được những rắc rối của Tô gia. Ít nhất, ta sẽ để cho nàng và đệ đệ thoát khỏi liên lụy của Tô gia."
Lạc Vân trầm mặc, một câu "một mình tiến lên" quả nhiên là tri kỷ mới có thể nói ra những lời đó.
Thế tử nói chuyện với nàng không phải về tình yêu, mà là về hiện thực tàn khốc. Thật ra nàng không biết miệng lưỡi con người rất đáng sợ, có lẽ vượt ngoài sức tưởng tượng của nàng.
Nếu nàng không gả đi, thì sẽ luôn chịu sự kiểm soát của phụ thân.
Có thể gả một lần, dù chỉ là làm thiếp, nếu chuyện “làm ăn” với thế tử suôn sẻ, hợp tác vui vẻ, hắn chịu cho mình một lối thoát, vậy thì sau này có thể tự do tự tại. . .

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play