Mẫu thân thành hôn nhiều năm mà không có con, lại thường xuyên phải xa cách phu quân, mãi sau nhiều năm chung sống mới sinh hạ nhi nữ, cho nên lấy câu thơ “Vân trung thùy ký cẩm như lai; nhạn tự hồi thì, nguyệt mãn tây lâu*" mượn ý thơ đặt tên cho nhi tử và nhi nữ của mình, lần lượt đặt tên là "Lạc Vân" "Quy Nhạn", chỉ mong mỗi ngày đều nhận được thư của phu quân gửi về trong mây, ngóng trông hắn giống như Quy Nhạn sớm ngày trở về.
*Vân trung thùy ký cẩm như lai; nhạn tự hồi thì, nguyệt mãn tây lâu: Trong mây có ai gửi gấm thư lại? Lúc chim nhạn tự tìm về, Trăng đầy lầu tây.
Nhưng bà đâu biết rằng, phu quân mà bà mong mỏi ngày đêm thế mà lại nuôi ngoại thất ở Cẩm Thành đất Thục.
Đinh Bội kia cũng thật biết chọc tức người khác, nhất định phải đặt tên cho nữ nhi của mình là "Thái Tiên".
Đây rõ ràng là muốn khiêu khích, cho dù Hồ thị nhận được bức thư từ chân chim nhạn của phu quân đưa đến, thì nó cũng chỉ là một trang giấy ứng phó tình hình mà thôi.
Tình yêu và ngọt ngào thực sự, thêm cả những bức thư tình nồng mật ý, đều đã bay đến trong trạch viện của ngoại thất Đinh Bội rồi.
Năm đó mẫu thân đã biết trượng phu có nữ nhi bên ngoài, nếu nghe tin đứa con riêng đó tên là "Thái Tiên", tâm hồn mỏng manh của bà phải đau khổ đến nhường nào?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT