Chuyện này vốn cũng không có gì, nhưng nàng cứ đi sớm về trễ, đúng là hình như cố ý.
Thời gian dài, trong lòng Hàn Lâm Phong luôn cảm thấy rất khó chịu, giống như hắn đã thành thói quen sớm tối uống một chén trà thơm, nhưng không hiểu sao bị lấy mất chén trà, khiến cho người ta trống rỗng một cách khó hiểu.
Sáng hôm qua khi đang luyện công, hắn nghe thấy tiếng động từ cánh cửa nhà bên cạnh, phát hiện thì ra người hàng xóm của mình đã đi ra ngoài từ rất sớm.
Đây cũng là một phát hiện tình cờ, hắn không để bụng lắm. Nhưng sáng nay, Hàn Lâm Phong đột nhiên không muốn luyện công, liền dẫn Khánh Dương đến đây đi bộ trong sương, quả nhiên gặp được Tô Lạc Vân.
Chẳng qua mới vừa nói vài câu, tiểu thư kia dường như trở nên không kiên nhẫn, dáng vẻ miễn cưỡng nói chuyện với chính mình, hoàn toàn khác với cô nương đã từng thở dài nói "thật đáng tiếc". 
Còn chưa nói được mấy câu, Tô Lạc Vân đã lấy cớ bận chuyện, vội vã ra khỏi ngõ nhỏ.
Hàn Lâm Phong nhìn theo bóng lưng của nàng, nhưng trong lòng lại nghĩ: Ngoại trừ hôm đó hắn nhảy qua vách tường, không mời mà tới, thì hắn không đắc tội gì với cô nương, chẳng lẽ hắn thực sự làm nàng sợ hãi, nên mới khiến nàng không vui? Hay là……

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play