Không nghĩ tới Khánh Dương lại có thể kín miệng đến như vậy.
Lạc Vân cũng không có làm khó hắn, chỉ cần thế tử bình yên vô sự, vậy nàng cũng không quá lo lắng điều gì.
Khi thuyền đến bến tàu gần kinh thành, Lạc Vân đứng ở mũi thuyền thì có thể nhìn thấy tường thành kinh thành ở xa xa.
Lần trước khi nàng trở lại kinh thành vẫn là ngồi chiếc thuyền rách rưới, trên thuyền lạnh đến run lẩy bẩy, cũng chính trên chiếc thuyền kia, lần đầu tiên gặp Hàn Lâm Phong bị thương phải chạy trốn.
Nhưng lần này hồi kinh, không nghĩ tới có thể ngồi lên ngự thuyền hoàng gia, ngồi như này trong lòng lại có loại cảm giác không nỡ. 
Trên suốt đoạn đường này, mặc dù trên thuyền có giường lớn trải đệm tơ lụa mềm ấm, nhưng Lạc Vân lại không dám nằm, sợ làm bẩn long sàng.
Ngồi trên ghế như thế, thời gian dài thật sự là đau lưng mỏi eo! May mắn lộ trình cũng không quá xa, cuối cùng đã tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play