Mặc dù theo quan điểm của con rể và tỷ phu thì việc làm này là rất tốt. Thế nhưng người đường đường là người đứng đầu của Bắc Trấn vương phủ, vì vậy người phải hiểu rằng nhà mình phải có đủ cơm ăn thì mới có thể giúp đỡ người khác được.
Cha chồng nàng dù có nghèo túng thế nào cũng đường đường là một Vương gia, không phải dân thường. Từ nhỏ người đã được nuôi dưỡng như cành vàng lá ngọc, không màng đến chuyện thường ngày, rất thờ ơ với khái niệm tiền bạc.
Lần này là một cơ hội tốt, Lạc Vân dự định không bỏ ra một đồng, thắt lưng buộc bụng để cho bọn họ biết phải trải qua năm nạn đói như thế nào!
Không ngờ Bắc Trấn vương bị con dâu "quở trách" mà không tỏ ra gì.
Người lúng túng ho hai tiếng vì xấu hổ, rồi nói: “Về sau con sẽ là quản gia nên việc con quyết định là điều đương nhiên!”
Lạc Vân làm theo nhưng chỉ đưa ra một yêu cầu, đó là khi nàng kiểm tra sổ sách phải có mặt Vương gia ở đây, nếu không thể đồng ý, nàng sẽ không nhận việc tiếp quản này.
Bắc Trấn vương nhíu mày hỏi tại sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT