Lão tiên sinh dừng lại một chút, cẩn thận hồi tưởng lại đoạn hội thoại trước đó, có vẻ đúng như lời nữ nhân xinh đẹp nói, chính mình sơ ý lỡ miệng.
Nhưng ông ta vẫn không muốn nhận nên gượng cười nói: “Họ Du ở Huệ Thành, hình như chỉ có một người, chẳng lẽ ta không đoán ra được sao?”
Thấy lão già không chịu nhận, Tô Lạc Vân lại cười và nói: “ Du tiên sinh mà chúng ta muốn tìm là ông chủ của tiền trang Mậu Tường ở Huệ Thành, tiền trang Mậu Tường rất giàu có và quyền lực. Trước đây ta từng đến Huệ Thành, từng ngửi thấy mùi Long Thiên hương nhàn nhạt trong tiền trang, cùng mùi hương trên người ngài là giống nhau. Có nghĩa là ngài đã đến tiền trang Mậu Tường, hơn nữa thời gian cũng không ngắn, thế cho nên sau khi ngài đi , vẫn còn lưu lại hương. Nếu là một người khách thường, không cần phải ở lại cửa tiệm quá lâu. Chắc ngài có quan hệ mật thiết với cửa tiệm, nên làm sao ngài không biết người đứng đầu tiền trang Mậu Tường?”
Nghe vậy, lão già gầy gò không khỏi ngẩng đầu nhìn nàng một cái, nhướng mày nói: “Ngươi có tài ngửi hương mà nhận biết người, cũng có bản lĩnh đấy. Nhưng người đến tiền trang nhiều như vậy, chẳng lẽ ngồi một hồi đều trở thành ông chủ sao?”
Tô Lạc Vân lại nói: “Ta nghe nói nhi tử của Du tiên sinh đang bị bệnh lao. Mà trên người ngài ngoài Long Thiên hương còn có mùi của cây cỏ xô thơm. Cây xô thơm này là vị thuốc không thể thiếu để điều trị bệnh ho lao… đồng thời cả hai loại này đều là đồ vật quý rất ít người có. Thật là trùng hợp?”
Hàn Lâm Phong liếc nhìn ngón tay bị đứt lìa của hắn nói: “ Du tiên sinh năm đó vì bỏ cờ bạc mà tự chặt ngón út tay phải, thật tình cờ, hình như ngài cũng không có ngón út…”
Lần này, lão già ngửa mặt lên trời cười: “ Không ngờ lão nhân gia ta đầy rẫy những sơ hở, cho dù có giả làm lão già đánh cá cũng không lừa được những người thông minh!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT