Khi Hàn Dao nghe đệ đệ mở đầu, cũng tràn đầy vui mừng nói: “Rất tốt! Tẩu tẩu, tẩu đừng quay về thôn Phụng Vĩ nữa, nơi đó đang rất loạn. Chữ viết của tẩu rất đẹp, vừa hay tham gia vào….”
Tuy nhiên, Hàn Tiêu nghe tỷ tỷ nói thế, lại liếc mắt qua một cái, không chút khách khí nói: “ Nếu đệ lập hội nhóm, nhất định sẽ không phải loại hình cho các phu nhân nhàn rỗi vào đó làm trò làm dáng. Trong xã hội tốt xấu lẫn lộn, thì những người có tài năng thật sự sẽ vì khiêm tốn mà trong lòng có chút kiêng nể, những người không có văn hóa bị mệt mỏi vì sợ vạch áo cho người xem lưng, sợ sẽ tự làm mình xấu mặt, vậy thì có ý nghĩa gì nữa? Tiên sinh của ta đã dạy qua, phượng hoàng bay cùng tuấn điểu*, làm sao có thể cùng đội với một con chim sẻ núi?”
*phượng hoàng bay cùng tuấn điểu: những người xuất sắc tài ba thì thường đi chung với nhau
Được! Lạc Vân nghe hiểu rồi, nếu như một con chim sẻ núi thiếu kiến thức như nàng tham gia vào, thì sẽ hạ thấp đẳng cấp của hội thơ và họa của tiểu thúc, khiến cho các tài năng lớn của Lương Châu không còn chỗ phát huy.
Hôm nay không biết vì sao tâm trạng của Hàn Lâm Phong có vẻ không tốt, gương mặt hắn vẫn luôn u ám nghe không lọt những lời hạ thấp thê tử của mình như thế này.
Nhưng khi hắn vừa định quay lại chế giễu, Lạc Vân ở dưới bàn đạp hắn, sau đó nàng cười nói: “Ta sẽ không tham gia cuộc vui. Ca ca của đệ dạo này bị đau lưng đau chân, ta phải xoa bóp cho chàng ấy mỗi ngày. Các đệ các muội còn trẻ, chơi vui vẻ là tốt rồi.” 
Tiểu công tử Hàn Tiêu lại lắc đầu không đồng ý, bắt bẻ từng chữ trong lời của tẩu tẩu quê mùa: “ Người cùng sở thích gặp nhau sao có thể dùng chữ ‘chơi’? Chúng ta đang học tài nghệ, chính là một loại tu hành khác trong nhân gian!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play