Tuy rằng Hàn Lâm Phong đã mời vị lang trung y thuật cao minh đến, nhưng ông ấy cũng lắc đầu, biểu thị rằng người này chỉ còn chút hơi sức mà thôi, ông sẽ cố hết sức để cứu chữa, nhưng mà vẫn phải xem tạo hóa của vị “Kiều tiên sinh” này.
Ngược lại Tào Thịnh lại hiểu rõ trong lòng, mở miệng cười, nắm lấy tay của Hàn Lâm Phong rồi nói: “Đời người cuối cùng cũng phải chết mà thôi. Vốn ban đầu ta cho rằng có thể ở trên chiến trường thu phục lại lãnh thổ đã mất, nhưng mà bây giờ lại có thể chết an nhàn ở trên giường như này, lại cảm thấy khá đơn điệu…Ta có một chuyện, vẫn luôn không buông xuống được, nhưng lại bất lực cứu vãn, chỉ có thể gửi gắm hy vọng ở chỗ đệ thôi…”
Giọng Hàn Lâm Phong nặng nề nói: “Bây giờ địa bàn của Cầu Chấn mở rộng, đất bị mất đã bị hắn thu hồi lại hơn phân nửa, muốn lấy lại toàn bộ cũng không còn là chuyện xa vời nữa rồi.”
Tào Thịnh bất lực lắc đầu rồi nói: “Dã tâm của hắn ta, chỉ là thu hồi lại đất đã mất hay sao? Hắn ta là muốn tự mình xưng vương, một bước lên trời! Ta sợ bản thân mình nuôi dưỡng một con hổ rồi lại kéo tai họa đến, cả đời sau này lại bị bêu danh là tai họa của đất nước…”
Nói đến đây, Tào Thịnh lại chậm chạp lược bớt lời rồi nói rằng: “Lần này ta đột nhiên biến mất, chỉ sợ cái tên Cầu Chấn đó không có cách nào lấy được cờ hiệu của ta, cũng không biết hắn ta sẽ làm gì sắp tới nữa.”
Nghe đến đây, Hàn Lâm Phong chậm rãi nói: “Tào đại ca, uy tín của huynh ở trong nhân gian cao hơn nhiều so với tên mua danh cầu lợi, tự xưng chiến thần đó. Chỉ cần huynh vẫn còn sống, thì hắn ta vĩnh viễn không thể thay thế huynh được.”
Tào Thịnh mất mát nói: “Nhưng mà thời gian của ta không còn bao lâu nữa, chắc sống không thọ rồi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT