Ngay khi nói ra lời này, phản ứng lớn nhất lại là Đinh thị bị trói, bà ta nâng khuôn mặt bỗng nhiên già đi rất nhiều lên, khàn cả giọng nói: "Không thể, tuyệt đối không thể! Đinh Cố Tài có đức hạnh chó má thế nào? Ăn uống cá cược chơi gái mọi thứ đều dính, cô nương tốt trong vòng mười dặm đều không bằng lòng gả cho hắn! Nếu Thải Tiên của ta cưới dạng này, vậy nửa đời sau coi như xong rồi!"
Nói đến đây, bà ta liều mạng bò về phía Tô Lạc Vân, than thở khóc lóc cầu khẩn: "Ta biết trước kia ta đối xử lạnh nhạt với tỷ đệ các ngươi, nhưng nói cho cùng cũng chăm sóc các ngươi nhiều năm, không có công lao cũng cũng có khổ lao. Ngươi rõ ràng nhất, muội muội của ngươi là người không có lòng dạ xấu xa, ngàn sai vạn sai đều là lỗi của ta, cầu thế tử phi người đại nhân có đại lượng, cho muội muội của người một con đường đi!"
Nói xong, bà ta không quan tâm gì mà dập đầu với Tô Lạc Vân.
Tô Lạc Vân bình tĩnh nói: "Đương nhiên bà không có công lao cũng có khổ lao, nếu không phải bà khéo léo sắp xếp giúp Thái Tiên, dựa vào lòng dạ của nàng, nói gì cũng sẽ không nghĩ ra chuyện buồn nôn như mượn nhờ phụ thân nói giúp, ở lỳ nhà ta không đi, dự định quyến rũ phu quân ta. May mà ta phát hiện ra sớm, nếu qua ít ngày nữa, Thái Tiên lớn bụng trong phủ thế tử, ta và thế tử cho dù dùng cả tính mạng cũng không thể làm rõ ràng chuyện này. Bà thật đúng là muốn ỷ vào đại hộ, một bước lên trời, thành nhạc mẫu chính thức của phu quân ta. . ."
Lúc này Điền ma ma lại ôm cái rương y phục Câu Lan ra, đổ ra cho đám người này nhìn. 
Tô Hồng Mông ngượng đến không dám mở mắt, cũng nhịn không được nữa, đi lên hung hăng túm lấy Đinh thị: "Đồ độc phụ nhà ngươi! Làm hại Tô gia chúng ta không đủ, lại mang tai họa lên người nữ nhi! Mất mặt xấu hổ, thể diện đều ném hết phía bên phủ thế tử rồi!"
Đinh thị cũng không thèm đếm xỉa, cho dù bị đạp, cũng cao giọng la lên: "Dù sao thế tử phong lưu đã quen, ở bên ngoài không biết nuôi bao nhiêu ngoại thất! Trong phủ nhiều thiếp hầu, chẳng qua là thêm một miệng ăn, nàng tuyệt đối sẽ không đoạt sự sủng ái của Lạc Vân là được! Ngươi làm cha cũng không nghĩ một chút, dù sao Lạc Vân cũng không nhìn thấy, bên người không có người thân, có thể nắm chặt gia môn phong lưu như vậy sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play