Dựa theo thông lệ đánh bài hoa của Hoàng hậu, phải đánh đến hai canh giờ.
Chủ nhân một cung không nói giải tán, không ai dám dẫn đầu cáo lui. Đây cũng là nguyên nhân Phương Cẩm Thư rõ ràng bị đè nén đến không chịu được, lại vẫn phải nhẫn nhịn.
Mùi hương lạ trong khoang mũi của Lạc Vân càng lúc càng nồng, trong lòng nàng hiểu rõ ràng, nếu mùi hương cứ đốt tiếp như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện không tốt, mà nàng và Dụ phi cũng khó tránh khỏi dính tội. . .
Tô Lạc Vân nhanh chóng suy nghĩ, bên tai đột nhiên truyền đến âm thanh tiếng mèo kêu, thì ra là một con mèo hoàng tộc Ba Quốc có đôi mắt màu hổ phách do hoàng hậu nương nương nuôi đi đến bên chân Lạc Vân vừa đi vừa dạo.
Mặc dù Tô Lạc Vân tự biết có duyên với mèo, thế nhưng con mèo này đứng ỳ không đi dường như cũng có chút kỳ lạ.
Trong lúc suy nghĩ xoay chuyển, nàng mò tới hầu bao mà móng vuốt con mèo đang liều mạng khều tới bên hông mình kia.
Khi Lạc Vân nắm chặt một góc hầu bao có thêu hoa văn làm ấn ký, trong lòng hoảng hốt —— thì ra sáng nay lúc Ký Thu khuyên nàng hòa thuận với Hàn Lâm Phong, nàng không quan tâm, thuận tay cầm túi hương trên bàn đeo lên, lại không khéo cầm đúng túi hương thường dùng đùa vui với mèo đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT