Trước mặt là một con chó hoang, có vẻ được nhân viên trong trường học phụ trách chăm sóc cho nó. Ai đó còn giúp nó đáp ứng nhu cầu ăn uống, chăm sóc như một đứa trẻ. Không hẳn là một con chó hoang, nhưng cũng không có trạng thái gì của một con chó có chủ.
Tân Hòa Tuyết cúi xuống và chạm nhẹ vào con chó nhỏ màu vàng, lông trên cằm và cổ nó dài một chút, khi sờ vào thì mềm mại. Không có vòng cổ hay thẻ tên. Cảm giác ẩm ướt từ lông nó chạm vào tay y.
Tân Hòa Tuyết khẽ mím môi, dừng lại vài giây, cuối cùng không thể chịu đựng được mà lấy khăn giấy ra lau tay. Sau đó, y dùng máy truyền tin để chụp hình, nói với chính mình, “Xem ảnh.”
Xác nhận bức ảnh đã chụp rõ đặc điểm của chú chó nhỏ, Tân Hòa Tuyết thả lỏng tay, vỗ đầu nó một cái, “Ngoan quá.”
Chú chó nhỏ như hiểu được rằng y không thích bị liếm, thay vì thế nó lại không ngừng dùng cái đầu lông mượt mà cọ vào người y. Tân Hòa Tuyết nhấn gửi tin nhắn, khung chat hiện tên Bùi Quang Tế.
【Tôi có thể nuôi nó không?】
Chú chó nhỏ dường như quá quấn người, Tân Hòa Tuyết vuốt đầu nó từng chút một, mắt nhìn xa về phía lùm cây rậm rạp, thả hồn vào suy nghĩ. Đã lâu lắm rồi y không còn nhớ về Lăng Tích. Cũng đã rất lâu rồi y không còn nhớ đến mình từng là thái tử trong kiếp trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT