Vài ngày sau, Đường Thiếu Khang tìm đến Tống Ngọc Thu.
Hai người ngồi xổm ở công trường, ăn kem và ngắm nhìn các công nhân đang treo các vật liệu xây dựng lên tháp.
Ăn xong cây kem, Đường Thiếu Khang từ trong túi ni lông lấy ra một bao hạt điều rang và nói: "Tôi từ Ninh Giang chạy xa đến tìm cậu, mà cậu đãi tôi như thế này hả?"
Tống Ngọc Thu đáp: "Tôi cũng muốn cho cậu trải nghiệm một chút cuộc sống công trường của tôi, mà nói thật, tôi ở đây lâu như vậy mà cũng chẳng có thời gian đi chơi, mỗi ngày chỉ ở trong khách sạn hoặc công trường. Hơn nữa bây giờ trời nắng to như vậy, cậu muốn đi đâu chơi cho được?"
Cậu tiếp tục: "Hơn nữa, trước kia chính cậu cũng đã nói muốn xem cuộc sống của tôi bây giờ, giờ có cơ hội cho cậu thấy rồi, sao cậu lại không vui?"
Tống Ngọc Thu khiến Đường Thiếu Khang ngồi im không biết nói gì.
"Tôi nghĩ, đợi đến khi trời bớt nắng, chúng ta có thể đi biển ngắm cảnh”
"Quên đi, buổi tối chắc chắn sẽ đông người, cùng lắm là chỉ ra ngồi sủi cảo thôi, không bằng ở lại khách sạn chơi cờ tỷ phú."
Tống Ngọc Thu phì cười: "Cậu đúng là khó chiều! Nếu không đưa cậu đi chơi, cậu lại bảo tôi không cố gắng tiếp đãi. Giờ mang cậu đi ra ngoài, cậu lại chê bai chỗ này chỗ kia. Thôi đi, nếu là người khác thì tôi đã sớm không tiếp đãi đâu."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT