Tống Ngọc Thu bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại, là Ân Thời Sở gọi đến cho cậu.
Khi nhận được cuộc gọi từ Ân Thời Sở, Tống Ngọc Thu với gương mặt ngái ngủ lơ mơ bắt máy, nhưng sau khi kết nối cũng không nói gì, chỉ phát ra tiếng nằm lì trên giường vì ngủ chưa đủ.
Ân Thời Sở đã làm việc được vài tiếng đồng hồ, nghe thấy giọng điệu này thì biết ngay Tống Ngọc Thu vẫn còn thiếu ngủ. Hắn liền nói: “Ngủ tiếp đi, nửa tiếng nữa anh sẽ gọi lại.”
Tối qua cả hai đều thức rất khuya. Ân Thời Sở thì không sao, bình thường hắn chỉ cần ngủ bốn đến năm tiếng là đủ tỉnh táo để đi làm hôm sau. Thêm vào đó, với cà phê mà thư ký chuẩn bị, hắn có thể làm việc đến tận nửa đêm. Nhưng Tống Ngọc Thu thì khác, chỉ cần tối hôm trước ngủ không đủ, sáng hôm sau việc dậy sớm đối với cậu quả thật là cực hình.
Ân Thời Sở lo lắng Tống Ngọc Thu ngủ quá lâu sẽ bị đói bụng nên mới chọn thời điểm này gọi cậu dậy. Quả nhiên, không ngoài dự đoán, Tống Ngọc Thu vẫn chưa tỉnh hẳn.
Ban đầu, Ân Thời Sở định gọi Tống Ngọc Thu dậy ăn cơm, nhưng nghe giọng uể oải của cậu lại không nỡ đánh thức. Hắn đành để Tống Ngọc Thu ngủ thêm một lúc nữa.
Cúp máy xong, Ân Thời Sở lại tiếp tục vùi đầu vào công việc. Hắn vẫn còn một đống việc chưa làm xong, lát nữa còn phải đến văn phòng của cha mình để xử lý việc bàn giao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT