Nghe thấy Tống Ngọc Thu nói như vậy, Ân Thời Sở biết là Tống Ngọc Thu đã hiểu lầm mình.
Sau đó, Ân Thời Sở kiên nhẫn giải thích: "Ý anh là, trong khi em chưa sinh và cơ thể chưa hồi phục, chúng ta vẫn nên làm như tối qua, dù anh không nói, em cũng biết rồi đấy, vì phải chú ý đến em bé nên chúng ta không thể thoải mái được. Những chuyện này là để tận hưởng, nếu cứ kiềm chế thế này thì sẽ không đạt được cảm giác như chúng ta mong muốn."
Cười cười, Ân Thời Sở lại hỏi: "Thế nào? So với lần đầu tiên của chúng ta, cảm giác lúc nãy thế nào?"
"Thì cũng được." Nói xong, cậu dùng ngón tay chọt nhẹ vào ngực Ân Thời Sở, rồi lại đổi lời: "Lúc nãy là emđã cố gắng rất nhiều, nên câu này chắc phải là em hỏi anh mới đúng."
Ân Thời Sở cúi đầu hôn lên đôi môi hồng hào của Tống Ngọc Thu, cười nói: "Tự nhiên rất ngon, làm anh cứ muốn thưởng thức mãi không thôi."
"Nhưng anh lại nói là không thoả mãn, đùa em à!" Tống Ngọc Thu cảm thấy, miệng lưỡi của Ân Thời Sở ngày càng lợi hại, có thể nhắm mắt lại mà nói dối được rồi.
Ân Thời Sở: "Biết đủ là hạnh phúc."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT