Tiếng trả lời này khiến Ân Thời Sở không biết Tống Ngọc Thu đang mê sảng hay thật sự đang trả lời câu hỏi của mình. Cuối cùng, hắn không thể kiềm chế mà hôn nhẹ lên môi Tống Ngọc Thu.
Trải nghiệm vừa nãy quá tuyệt vời đối với hắn, thậm chí còn tốt hơn cả lần đầu tiên của hai người.
Ân Thời Sở vốn dĩ không có nhiều tâm trạng để ngủ, hiện tại thì hay rồi, hắn càng không có cách nào ngủ được nữa, chỉ có thể say mê ngắm nhìn gương mặt đang ngủ say của Tống Ngọc Thu.
Tống Ngọc Thu lúc ngủ thích chu môi, thỉnh thoảng còn mấp máy môi như thể đang mơ về món ăn ngon nào đó, thi thoảng lại phát ra vài tiếng ưm ưm nhẹ nhàng.
Vì bụng Tống Ngọc Thu cũng đã to ra, cộng thêm một cánh tay của hắn đang bị ôm chặt, nên hắn chỉ có thể dùng cánh tay còn lại ôm nhẹ Tống Ngọc Thu vào lòng.
Nửa đêm, Tống Ngọc Thu cũng dậy vài lần, mỗi lần đều hỏi hắn sao còn chưa ngủ, sau đó lại đứng dậy đi vào nhà vệ sinh rửa tay, khi quay lại giường, cậu tiếp tục ôm chặt cánh tay của hắn như trước, còn gác một chân lên người hắn. Lúc cậu sắp ngủ trở lại, cậu còn mơ màng kéo tay kia của hắn đặt lên vai mình.
Ân Thời Sở bị hành động quen thuộc của cậu làm cho bật cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT