Khi Ân Thời Sở tắm, Tống Ngọc Thu làm theo hướng dẫn, nhỏ vài giọt dầu ô liu vào lòng bàn tay rồi xoa cho nóng, sau đó dùng đôi tay đầy dầu nhẹ nhàng massage lên bụng bầu của mình.
Thật ra, nếu không phải Ân Thời Sở đột nhiên đưa thứ này ra, cậu cũng không biết cần phải phòng ngừa rạn da.
Bất quá bây giờ còn một vấn đề nữa, đó là Ân Thời Sở giấu nước hoa ở đâu rồi? Từ khi cậu chuyển đến chiều nay đến giờ, lẽ ra cậu phải ngửi thấy mùi nước hoa chứ, nhưng đừng nói đến mùi nước hoa, ngay cả mùi hương gì khác cậu cũng không ngửi thấy, thậm chí trên người Ân Thời Sở cũng không có mùi nước hoa, chỉ có mùi nước giặt quần áo.
Nếu không thì chắc cậu phải đi hỏi Ân Thời Sở thôi.
Khi Ân Thời Sở tắm xong và ra ngoài, Tống Ngọc Thu cũng đã tự massage xong.
Tống Ngọc Thu chỉ thấy Ân Thời Sở bước ra chỉ quấn một chiếc khăn tắm, khiến cậu không thể không nhìn chằm chằm vào hắn. Sau đó, cậu châm chọc nói: “Cậu vẫn còn cơ bụng à? Không phải cậu bảo không có thời gian để tập luyện sao?”
Ân Thời Sở cúi đầu nhìn vào sáu múi bụng mỏng manh của mình đáp: “Thỉnh thoảng có tập một chút, nhưng bây giờ tập ít hơn, nên bụng cũng gần như không còn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play