Không lâu sau, Tống Ngọc Thu nhận được tin nhắn WeChat từ anh trai, nhắc nhở cậu đừng dựa vào việc Ân Thời Sở thích mình mà kiêu ngạo, phải dành cho người khác sự tôn trọng tối thiểu. Nếu có mâu thuẫn với Ân Thời Sở, nhất định phải ngồi lại và giải quyết vấn đề.
Tống Ngọc Thu trả lời một câu “Biết rồi,” rồi để điện thoại lên giường, bản thân nằm trên giường nhìn lên trần nhà, suy nghĩ về việc tại sao Ân Thời Sở lại thích mình.
Cậu nhớ hồi trước đã hỏi anh trai sẽ chọn hẹn hò với người như thế nào, lúc đó anh trai trả lời là sẽ chọn người cùng chí hướng, có quan điểm tương đồng, tuyệt đối không chọn người có tính cách như cậu.
Vì vậy, lúc đó Tống Ngọc Thu đã nghĩ, Ân Thời Sở chắc chắn cũng như vậy, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng trong khoảng thời gian đó, cậu thực sự rất ghen tị với Ân Thời Sở, vì hắn có chủ đề chung với Chu Thần Dật, còn Tống Ngọc Thu thì chẳng hiểu gì, ngày nào cũng chỉ ăn chơi, chỉ biết tiêu tiền mà không biết kiếm tiền. Cậu cũng đã nghĩ đến việc muốn thay đổi bản thân, nhưng chưa kịp thay đổi thì đã bỏ cuộc, vì cậu biết mình không có năng lực đó.
Nói thật, chỉ có anh trai chiều chuộng cậu, chứ nếu là nhà khác, thì sau khi cha cậu qua đời, chắc chắn cậu sẽ phải ra đường ăn xin.
Sau khi suy nghĩ kỹ về những gì anh trai vừa nói, Tống Ngọc Thu nhận ra rằng, có lẽ cậu chỉ nói thích Chu Thần Dật để so sánh với Ân Thời Sở. Từ đầu đến cuối, cậu đã coi Ân Thời Sở như một đối thủ, đến hôm nay cậu mới nhận ra mình đã sai một cách nghiêm trọng.
Nhưng Tống Ngọc Thu vẫn không hiểu Ân Thời Sở thích cậu ở điểm nào, những thứ cậu có thì Ân Thời Sở không thiếu, ngược lại, cậu thiếu đi một số thứ mà Ân Thời Sở có, chẳng hạn như khả năng kiếm tiền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT