Buổi tối hôm đó, Tống Ngọc Thu nằm trên giường suy nghĩ mãi cuối cùng quyết định vẫn là về Ninh Giang đi. Trước đây không có cơ hội, bây giờ không có trở ngại gì thì tốt hơn là thu dọn hành lý rời đi, ở lại đây mãi cũng chẳng phải cách hay. Hơn nữa, ngày nào cũng chạm mặt Ân Thời Sở, khiến đêm nào cậu cũng mơ về hắn, thật phiền chết đi được. Có lẽ về nhà cậu sẽ không còn mơ về họ Ân đó nữa.
Sáng hôm sau, Tống Ngọc Thu vừa tỉnh dậy đã nhờ anh trai đặt vé máy bay về Ninh Giang cho ngày mai. Một vài người bạn chơi thân với cậu biết chuyện liền muốn tổ chức tiệc tiễn cậu.
Ban đầu, Tống Ngọc Thu không muốn làm phiền mọi người nhưng họ quá nhiệt tình, khiến cậu không cách nào nói từ chối. Buổi tối, sau giờ tan làm, cậu cùng nhóm bạn tới nhà hàng lớn mà lần trước đã ăn cùng Đường Thiếu Khang.
Tống Ngọc Thu có ý định mời mọi người bữa tiệc thịnh soạn, nhưng các bạn cậu đều bảo họ là những người giản dị, không hợp với những nơi xa hoa. Họ đùa rằng phục vụ thấy họ ăn mặc xuề xoà thế này chắc còn không cho vào nhà hàng, nên tốt nhất là đến những quán bình dân hợp với tính cách họ hơn.
Nghe vậy, Tống Ngọc Thu cũng không kiên trì dẫn bọn họ đi nhà hàng dùng cơm.
Cửa hàng liên hoan vẫn như cũ đông đúc, quán đó nằm gần bờ biển chỉ cách vài trăm mét. Cả nhóm ngồi thưởng thức gió biển mùa hè uống bia lạnh, ăn hải sản nướng nghe những câu chuyện hài hước từ bàn bên, cảm giác rất thích thú.
Một người bạn thân của Tống Ngọc Thu thấy cậu không uống rượu, liền hỏi: "Tiểu Tống, sao cậu không uống một ly? Tôi nhớ ngày đầu cậu đến, uống rượu ghê lắm, suýt nữa làm chúng tôi gục hết."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play