Trương Vệ Quốc vui vẻ gật đầu:
“Việc này có khó gì đâu, chỉ là bện mấy sợi dây rơm thì lại có chút rắc rối. Nhưng không sao, ba sẽ bảo ông nội tính dây rơm làm điểm công, có thể chiếu cố người già không thể đi làm ruộng ở trong đội.”
Càng nghĩ càng thấy đây là một sáng kiến hay, nếu vụ làm ăn này có thể kéo dài thì chỉ riêng dây rơm mỗi tháng cũng tốn không ít, tính vào điểm công, mọi người sẽ có thêm thu nhập, ngày tháng sau này cũng càng trở nên tốt đẹp hơn.
Trương Thiên cũng cảm thấy không tồi, bèn viết vào trong sổ tay của mình, định lúc về sẽ kể lại với ông nội.
Đại đội cũng bắt đầu chuẩn bị, điều động cả thôn, chỉ mất một ngày đã buộc xong hai nghìn cân cỏ khô đem gửi đi.
Đợi sáng mai sẽ dùng máy kéo vận chuyển chúng tới trang trại bò sữa ở huyện thành.
Chiều Chủ Nhật, trước khi mặt trời xuống núi, Trương Thiên đã vội vàng trở về nhà anh Hai, may là vẫn kịp giờ ăn cơm.
Ngày thứ Hai đi làm, cô đặc biệt chú ý thời gian, tới chín giờ, chiếc máy kéo chở đầy cỏ khô của đại đội cuối cùng cũng xuất hiện một cách hoành tráng.
Tuy rằng Trương Thiên chỉ là nhân viên chăn nuôi nhưng cũng muốn chạy tới hỗ trợ dỡ cỏ khô trừ trên xe xuống, rồi bỏ vào kho chứa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT