Ăn cơm xong, cô đạp xe đạp mượn từ chỗ kế toán Tiền, mang theo một giỏ tre đựng rau tươi chạy tới khu nhà quân khu ở huyện thành.
Khi Trương Thiên chạy tới nhà họ Hạ, vừa lúc gặp được một người phụ nữ trung niên có khuôn mặt khá dữ đi ra từ trong nhà.
Cô còn đang tò mò, chợt thấy khuôn mặt đối phương vốn đang cười lập tức xụ xuống sau khi cánh cửa đóng lại.
“Thứ gì không biết! Nếu không phải nhờ chị chồng của tôi thì anh có thể ở một nơi tốt như vậy không!?”
Chị ta đi xuống thang lầu, còn nhổ nước miếng vào góc tường, sau đó mới hùng hùng hổ hổ rời đi.
Trương Thiên híp mắt nhìn đối phương rời đi, bấy giờ mới gõ cửa nhà họ Hạ.
Người mở cửa chính là bà Miêu, bà lão thấy là Trương Thiên thì lập tức vui vẻ ra mặt, nhanh chóng mời cô vào nhà.
“Bà Miêu, bà nội cháu nghe nói cháu có thể làm việc ở trang trại bò sữa đều là nhờ phúc của bà, nên hôm nay đã cố ý hái một rổ rau tươi bảo cháu mang đến, cũng không phải thứ gì tốt, chỉ hy vọng có thể giúp bữa cơm của bà phong phú hơn thôi ạ.”
Trương Thiên mỉm cười đưa giỏ cho bà Miêu, thấy đối phương vui mừng cầm lấy rồi đặt ở trong phòng bếp.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play