Nếu không có hành động quyết liệt của Thẩm Ninh và những người khác, e là rất nhiều đứa bé còn chưa được nhìn thấy thế giới bên ngoài thì đã chết do bị người thân cố ý làm hại.
Cô cảm thấy ngực mình bỗng dưng quặn thắt lại, nặng nề như khi Đại Hoàng ngồi lên trên người vào lúc ngủ ở kiếp trước, hơi thở dần trở nên mất kiểm soát.
Triệu Tùng cũng hồi phục tinh thần từ sự chấn động, anh hơi nheo mắt, sờ sờ cằm:
“Cô chắc chứ? Đây là hai trăm tệ đấy? Cô có biết nhiều tiền như vậy có ý nghĩa gì không?”
200 tệ là một số tiền lớn, cho dù là anh cũng không thể một lúc lấy ra nhiều tiền như vậy, hơn nữa đối phương còn vô cùng tin tưởng anh, chẳng nhẽ cô không sợ anh sẽ cướp hết tiền của cô sao?
Trương Thiên cực kỳ chắc chắn.
“Đối với tôi, tiền chỉ khiến cuộc sống của tôi tốt hơn nhưng đối với trại trẻ mồ côi, nó có thể thay đổi tương lai của những đứa trẻ đó”.
“Tôi luôn tin rằng sinh mệnh là thứ quý giá nhất đối với con người, tiền tài chỉ là một loại công cụ, nó cũng chỉ là tiền mà thôi.”
“Tất nhiên, tiền rất hữu ích, có thể mua được thức ăn để lấp đầy dạ dày, có thể mua được thuốc chữa bệnh, nhưng nó không thể mua được thời gian, sinh mệnh và cái chết.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play