“Vì vậy, điểm tự ý bán nông sản của anh không thành lập!”
“Thứ hai, dù là sữa bột cung cấp cho công xưởng thực phẩm hay sữa bột cung cấp cho xưởng sữa, chúng tôi đều cung cấp đủ theo hợp đồng, chỉ có dư chứ không giảm. Vì vậy việc tranh giành nguyên liệu với các công xưởng cũng không thành lập.”
“Thứ ba, về cái gọi là đầu cơ trục lợi, giá cả ở Hồng Kông cao hơn bên chúng ta một chút, cộng thêm phí vận chuyển và phí thông quan, giá bơ và phô mai thật sự cao hơn nhưng hoàn toàn phù hợp với giá cả thị trường, cũng không tồn tại việc kiếm lợi khủng, vì vậy điểm này của anh cũng không thành lập!”
Hứa Cường đổ mồ hôi đầm đìa, trong lòng thầm mắng trước kia gã báo cáo mấy công xưởng khác, bọn họ đều vội vàng tìm vấn đề và chuẩn bị, rồi mới bị gã cắn xuống miếng thịt mà? Sao người phụ nữ họ Trương này lại không làm theo lẽ thường chứ?
Có ai bị báo cáo mà lại tìm người báo cáo đối chất tại chỗ như thế này không?
Lúc gã báo cáo chỉ là tùy tiện tìm vài điểm, không nghiên cứu sâu, giờ bị Trương Thiên giải thích và phản bác từng điểm, không biết bước tiếp theo phải làm gì nữa rồi.
Gã ừm một hồi lâu, khó khăn lắm mới thốt ra được một câu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play