Trương Quốc Khánh hận sắt không thành thép.
Trương Quốc Cường đẩy gọng kính đen, đáp lại với khuôn mặt không cảm xúc:
“Nếu không thể không nói, em sẽ nói.”
“…”
Trương Quốc Khánh chỉ biết thở dài, giơ tay ôm trán:
“Thôi bỏ đi, dù gì thì Hồng Binh cũng học chung trường với em, chỉ đành nhờ em ấy chăm sóc em thôi.”
“Anh họ ba cứ yên tâm đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT