Trợ lý đưa hết mọi thứ cho Trương Thiên, trừ tấm bằng khen tập thể tiên tiến.
Mặt Trương Thiên ửng hồng nhận lấy, khóe miệng khó giấu nụ cười rạng rỡ, toe toét đến tận mang tai.
Cô không hứng thú nhiều với năm trăm đồng tiền thưởng mà ngược lại thích tấm bằng khen cá nhân tiên tiến màu đỏ này hơn.
Không biết từ khi nào, hình như cô đã bị người và không khí ở thời đại này cảm nhiễm, cũng trở nên xem trọng những vinh dự tập thể hoặc cá nhân này hơn.
Đương nhiên, việc cô không thiếu tiền cũng là một nguyên nhân.
Cô nhận tiền xong, suy nghĩ một lúc rồi đưa lại cho trợ lý.
“Số tiền thưởng này tôi không cần nữa, nhờ anh lúc quay về đem 500 đồng này đổi thành hàng hóa cứu trợ đưa đến cô nhi viện giúp tôi, cảm ơn anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT