“Sao chị không gọi tụi em dậy?” Trương Hồng Binh gãi gãi đầu, nhẹ giọng trách chị mình.
Trương Thiên phụt cười, đưa cho cậu bát cơm đầy.”Hai đứa là vinh dự của cả nhà, mệt lâu như vậy rồi, khó khăn lắm mới có thể ngủ ngon như vậy, sao chị có thể đánh thức hai đứa chứ.”
Trương Hồng Binh nhận lấy, có chút ngượng ngùng sờ lên chóp mũi, nhỏ giọng lẩm bẩm:
“Gì mà khoa trương đến mức đó?’
“Chị, chiều nay em muốn vào thành phố rửa ảnh, trong nhà còn gì cần mua không?” Triệu Khoan vừa ăn cơm vừa hỏi.
Trương Thiên suy nghĩ rồi nói:
“Mua hai cân thịt lợn về, chị làm thịt kho tàu cho mấy đứa ăn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT