“Bạn học nào ạ?” Lông mày Trương Thiên khẽ chau lại, tiếp tục hỏi.
Mẹ Chung ngạc nhiên nhìn con gái, gấp miếng bột đã cán lại, cầm con dao bếp vừa thái vừa hiếu kỳ hỏi:
“Con hỏi nhiều thế làm gì? Nó là một thanh niên trưởng thành rồi, còn có thể đánh mất chính mình hay sao?”
Trương Thiên cảm thấy đầu óc choáng váng, cô đưa tay lên ôm trán, nghiến răng nói:
“Lúc trước nó có nói muốn đến vùng thiên tai để xem thử, con không cho, con lo nó nói đến nhà bạn học là nói dối, thực thế là chạy đến Đường Sơn rồi.”
Đứa em trai Triệu Khoan này bình thường mang dáng vẻ thờ ở, thực tế là một thanh niên nhiệt huyết yêu nước, lần này sau động đất đã nói muốn đến Đường Sơn tham gia cứu trợ, nhưng cô cảm thấy đường đi không an toàn nên bảo thằng bé đợi sau này hẵng đi.
Lúc đó đối phương không nói gì, ngoan ngoãn đồng ý, bây giờ không thấy ở nhà, cô thực sự rất lo lắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play