Chú ấy nhìn thấy cảnh này, đột nhiên hiểu ra mình đụng trúng giờ cơm.
“Thật ngại quá, tôi quên mất hiện tại là giờ ăn cơm.” Chú ấy cười hắc hắc hai tiếng.
“Có gì đâu?” Mẹ Chung nhiệt tình mời Trương Mạch Đa ngồi xuống:
“Còn chưa ăn đúng không? Chúng tôi làm rất nhiều mì lạnh, chú cũng ăn một ít chứ?”
Trương Mạch Đa bối rối vài giây. Bị mùi tỏi quanh quẩn dưới chóp mũi đánh bại.
“Cho tôi một chén, cay nhiều!”
“Được rồi!” Mẹ Chung vui mừng đi cầm chén.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play