“Cháu chỉ lo lắng ông không muốn đi xa nhà.” Trương Hồng Vũ cười hắc hắc, gãi gãi cái ót.
Trong trí nhớ, ông nội rất hiền từ nhưng cũng rất nghiêm khắc cố chấp, cho dù là bệnh viện ở công xã cũng không muốn đi, cho nên anh ấy mới lo lắng ông nội không muốn đến Ma Đô.
“Ông nói ông muốn đi lúc nào?” Trương Đại Ngưu không thể hiểu được nói.
Trương Hồng Vũ sửng sốt:
“Ông không đi sao?”
“Đại đội bận như vậy, sao ông có thời gian theo các cháu đi xa như vậy chứ?” Trương Đại Ngưu uống thêm một chén canh, lúc này mới buông chén đũa.
Ông lau miệng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT