“Răng rắc ——”
Trương Hồng Văn quả thực sắp đau lòng chết, anh ấy ôm ngực, hơi thở mong manh nói:
“Em gái, hay là, hay là để anh chụp ảnh đi?”
“Không! Em mượn máy ảnh thì tất nhiên phải để em chụp!” Trương Thiên quả quyết từ chối.
Năm đó vì kiếm tiền, cô từng làm trợ lý và người mẫu cho bạn học ở học viện mỹ thuật, góc độ nào mới có thể chụp ra một bức ảnh đẹp, ít nhiều gì cô vẫn hiểu một chút, ít nhất là tuyệt đối đẹp hơn thẩm mỹ của anh hai thẳng nam!
“Được thôi, vậy lần sau em chụp ảnh nhớ rõ trước tiên nói một tiếng ha.” Trương Hồng Văn không can thiệp được, chỉ có thể chấp nhận hiện thực.
Hiện tại, cả nhà đều đến đông đủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT