Trương Hồng Binh tò mò nhìn phòng họp này, ghé sát vào cạnh chị ba nhỏ giọng nói:
“Nơi này trông gần giống xưởng sữa của đại đội chúng ta, mùi cũng không dễ ngửi.”
Trương Thiên trợn mắt nhìn cậu, một cái là xưởng nhựa, một cái là xưởng sữa tươi, nếu hương vị giống nhau mới kỳ lạ.
“Chút nữa em nghe nhiều, nhìn nhiều, nhớ nhiều, suy nghĩ nhiều, xem cách người khác nói, làm việc, nói không chừng sau này em sẽ dùng đến.”
Cô dặn dò.
Nếu đi ra ngoài là để nâng cao kiến thức, vậy thì quan sát nhiều hơn, lúc này muốn ra ngoài cũng không dễ dàng gì, ít nhất phải mười năm nữa, có căn cước công dân với được.
Trương Hồng Binh nghiêm túc gật đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT