Chắc chắn có mờ ám!
Triệu Tùng ừm một tiếng, cởi ba lô xuống.
“Bác ơi, con nên đặt nó ở đâu ạ?”
Khóe miệng anh nở nụ cười nhẹ, hết sức bình tĩnh hỏi.
Trương Thiên đã xử lý giày xong, đổi sang một đôi dép lê sạch, đặt đôi giày bẩn ở chân cột, thuận tay nhận lấy ba lô.
“Em đi cất, anh tiếp tục xử lý giày của anh đi.”
Cô quay lại nhìn mẹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT