Dân chúng vây quanh bên ngoài nghe cũng vội gật đầu, bốn trăm xu đó, nhà ai dám mang bốn trăm xu bên mình ra ngoài lắc lư?
Nếu là bọn họ thì chắc chắn phải tìm một cái hộp có khóa giấu đi, như vậy mới an toàn.
Trương Thiên thò đầu ra từ trong lòng ngực của Triệu Tùng, ngồi thẳng người, lau sạch nước mắt, thút tha thút thít giải thích.
“Tôi, tôi là xưởng trưởng của xưởng sữa Hồng Quang, hôm nay vào trong thành phát tiền lương công nhân trong xưởng sữa, lo lắng lấy thiếu cho nên mang thêm theo mấy trăm xu trên người, nào biết sẽ gặp được người xấu như Điêu Quý chứ.”
Không xong bôi quá nhiều hành tây, hiện tại không ngừng khóc được.
Hiện tại mặc dù xưởng sữa tươi Hồng Quang không có nổi tiếng bằng xưởng máy móc, nhưng cũng được coi như nhà xưởng nổi tiếng trong huyện Thuần, giữa những người đang ngồi ở đây nói không chừng đã có nhà nào từng mua sữa tươi Hồng Quang.
Trương Thiên vừa nói ra lời này, ánh mắt của mấy thẩm phán phía trên rõ ràng dịu lại rất nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play