Trương Thiên hơi hơi mở to hai mắt:
“Con còn đang thắc mắc sao năm nay mẹ lại hào phóng thế, cách mấy ngày lại nấu món thịt một lần, thì ra là do Tiểu Tuyết mang về!”
Cô còn tưởng rằng là trong nhà có tiền, mẹ Chung cuối cùng cũng hào phóng hơn chút.
Chung Quyên bưng bát cơm đã xới đặt lên trên bàn:
“Đừng ngồi ở đó sờ chó nữa, con mau đi rửa tay chuẩn bị ăn cơm đi!”
Người đã lớn như vậy rồi mà còn ngồi chơi với chó.
Ăn cơm xong, Trương Thiên ngủ trưa chừng một tiếng đồng hồ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT