Cầm dao quân đội Thụy Sĩ mà mình mơ ước đã lâu, Vệ Đông quả thật vui tới phát điên.
“Cô thật sự tặng thứ này cho tôi hả?.”
Anh ấy không dám tin nói.
Trương Thiên gật đầu:
“Anh là bạn tốt của tôi, lần này anh đi cũng không biết tới khi nào mới có thể trở về, tôi chỉ có thể tặng anh một món quà để biểu đạt tấm lòng.”
Vệ Đông đã giúp đỡ cô rất nhiều, ví dụ như lần trước bán sữa cho hợp tác xã cung tiêu, nếu không phải nhờ Vệ Đông tìm chủ nhiệm nói biết bao nhiêu lời hay, còn chủ động đứng ở giữa giật dây, chắc có lẽ vụ làm ăn này cũng sẽ không thuận lợi như vậy.
Nhìn dáng vẻ vui mừng của Vệ Đông, xem ra món quà này cũng không hề tệ một chút nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play