Khuôn mặt của Trương Thiên bỗng chốc xám xịt, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, trước mắt cô toàn là bóng tối.
Trương Hồng Vũ gật đầu, có chút buồn cười nói:
“Chắc do em đã đi tàu mất mấy ngày, nên đầu óc cũng trở nên ngây ngốc luôn rồi.”
“Em đúng là ngốc quá, ha ha.”
Trương Thiên nở một nụ cười cứng ngắc, không biết nên nói gì, có chút tức giận, có chút hỗn loạn, tâm tình rất phức tạp.
Cô lơ đễnh nhìn từng hạt gạo ở trong bát.
Trương Quốc Khánh bên cạnh mắt điếc tai ngơ, cố gắng ăn cơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT