Khi sắp đến gần thành Phượng Hoàng, sắc mặt của Đào Hiển có vẻ kỳ lạ, như thể có điều gì đó khiến hắn chìm vào hồi ức, nhưng ngay sau đó lại lắc đầu, như thể không nhớ ra nổi.
Lâm Độ nhìn thấy, có vẻ như bản thân Đào Hiển cũng thấy điều này kỳ quái.
Phi thuyền từ từ đáp xuống bãi đất trống trước cổng thành, theo quy định của thành Phượng Hoàng, không ai được phép bay trên không trong phạm vi thành, bất kể thân phận ra sao.
Mặc Lân và Hạ Thiên từ khoang thuyền bước ra, vẫn giữ vẻ ngoài như trước – một người anh tuấn, một người lạnh lùng, lưng thẳng, không để lộ chút biểu cảm gì.
Vào thành cần mười viên linh thạch mỗi người, Lâm Độ liếc nhìn Đào Hiển.
Đào Hiển sững người khi rút tay ra lấy linh thạch, “Hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play