Khi người ta lúng túng, luôn bám víu vào mọi thứ có thể để chuyển hướng câu chuyện, huống hồ đây lại là chuyện quan trọng nên hỏi.
Trong đầu Lâm Độ chưa bao giờ quên bất kỳ trọng điểm nào, nàng liền hỏi, “Sư tỷ, ngươi nói Thiệu Phi tâm cơ quá nặng, đã xảy ra chuyện gì sao?”
Nhắc đến chuyện này, Phượng Triều khẽ nhíu mày, “Thiệu Phi, quả thật thân thế đáng thương. Trong hoàn cảnh trưởng thành và những gì nàng đã trải qua, không có tâm cơ đó, chỉ sợ nàng đã không sống sót được đến hôm nay.”
“Sự ích kỷ và tính toán của nàng đều do sự tàn nhẫn và vô lý của thế gian này mà ra. Chỉ là... thật sự không thể khiến người ta yêu thích được.”
“Người đáng thương tất có chỗ đáng hận.” Lâm Độ cũng không ngạc nhiên, nàng chỉ lục lại ký ức trong một ngày gần đây, không tra sâu hơn vì đã quá mệt mỏi, nhưng từ lời kể của Thích Chuẩn, nàng cũng đã có thể phần nào đoán ra hoàn cảnh của Thiệu Phi.
Phượng Triều bắt đầu kể về tình hình khi hỏi cung tại Quân Định phủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play