Cho đến khi bước ra khỏi Lạc Trạch, nụ cười trên mặt Lâm Độ mới dần thu lại.
Quay đầu nhìn lại, hóa ra đoạn đường này đã đi xa đến thế.
Lúc ban đầu, vì sợ nuôi một đệ tử sớm muộn gì cũng sẽ chết, thái độ của Diêm Dã với nàng không được tốt lắm, mà Lâm Độ lúc ấy cũng chẳng nghĩ sẽ xem Diêm Dã như trưởng bối thân cận gì, chỉ coi như một sư phụ bình thường.
Ở một mức độ nào đó, Lâm Độ cũng sợ sự thân cận và ly biệt.
Hóa ra từ lâu đã có người khắc xuống dấu vết rõ rệt trên con đường trưởng thành của nàng, không thể phai mờ.
Sở Quan Mộng từ trong tay áo nàng chui ra:
“Ta nói này, cá chép ngươi không cho ăn, rồng ngươi cũng không cho ăn, vất vả lắm mới về được, ngươi để ta ăn chút gì ngon đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play